Rừng rậm những ngày cuối thu, hầu hết cây cối đều héo rũ chỉ còn lại những cây cứng như thông và bách.
Ngựa đạp trên cỏ khô, mềm mại hãm sâu, mang đến loại cảm giác đầy dương dương tự đắc.
Trong rừng ngẫu nhiên truyền đến âm thanh rong ruổi con mồi từ xa xa của những người khác, trái lại Tô Lê đối với chuyện này lại cực kỳ bình tĩnh.
Tô Hồng nhìn như ung dung tùy ý, kì thực ánh mắt và lỗ tai đang im lặng lắng nghe 4 phương, bắp thịt cả người đều căng thẳng.
Nếu như hắn không đoán sai, dựa vào kế hoạch của Vân Hoài Nguyệt, tất nhiên vào cuộc săn bắn mùa thu lần này sẽ diễn ra không ít chuyện.
Tô Hồng từ xưa đến nay đều không sợ phải lấy suy nghĩ ác ý nhất phỏng đoán đặc công của đế quốc------nếu như Vân Hoài Nguyệt hai năm trước có thể sử dụng kế hoạch hướng dẫn mình hại Tẫn Vô Song, nhưng lần này, hắn cùng Tẫn Vô Song đã phát sinh vài chuyện.
Kết quả xấu nhất, tất nhiên là bị Tẫn Vô Song đâm một nhát, vì hận thù làm mờ mắt.