Một vị hoạn quan ở phía sau Vân Hoài Nguyệt không muốn đề cập đến chuyện đó, liền cười lấy lòng đi lên trước, nói:
"Vương tử điện hạ vẫn nhớ đến cái con sói con đó? Năm trước triều đình Đại Chu có sự rung chuyển, sau đó tra ra, chính là cái con sói con kia của nhà trấn quốc tướng quân có tâm muốn mưu phản, đã chém đầu cả nhà từ lâu rồi!"
Tròng mắt của Tô Hồng đột nhiên co rút lại!
Nhưng hắn còn chưa nói, Vân Hoài Nguyệt đi tới bên cạnh hắn, cúi người thấp giọng nói rằng: "Chuyện này nói ra rất phức tạp, có điều tại hạ nhưng lấy sức của mình để đảm bảo an toàn cho Tẫn tiểu tướng quân, xin vương tử điện hạ yên tâm."
Tô Hồng theo bản năng muốn kéo chính mình ra khỏi thân thể, nhưng không ngừng kích động.
Khi đã biết Vân Hoài Nguyệt có thể chính là hắc thủ đứng sau tấm màn kia, Tô Hồng đã vô số lần muốn ấn mặt mình xuống dưới cát vàng nóng rực của Đại Hạ, để chính bộ óc heo của hắn bị nhiệt độ cao kích thích một lúc.