Cảm nhận được ánh mắt của Tô Hồng đang sững sờ nhìn mình, ánh mắt nóng như lửa khiến cho toàn thân Tẫn Vô Song cũng nóng lên.
Trong lòng của hắn xấu hổ muốn quỳ gối dưới thác nước một đêm cho tỉnh táo.
Hắn vừa làm cái gì...
Hắn vừa mới làm cái gì...
Hắn vậy mà thừa dịp Tô Hồng lo lắng cho hắn, thừa dịp Tô Hồng đưa nho cho hắn để khinh bạc Tô Hồng.
Cho dù hắn che giấu rất thong dong, làm bộ mình đã thần chí không rõ lừa gạt Tô Hồng, nhưng trong đáy lòng lại thấy áy náy và hối hận.
Nếu như lúc này, Tẫn Vô Song vẫn còn không biết ý nghĩ xấu xa trong lòng mình là gì, hắn chính là đồ đần.
Hắn chỉ là phản ứng chậm một chút đối với ngoại giới, nhưng hắn cũng không ngốc...
Hắn biết...
Tô Hồng hảo ý đối với hắn, hắn lại đối Tô Hồng có tâm tư không nên có!
Từ cái nhìn thoáng qua trong cát vàng đầy trời, hắn gặp được tên yêu tinh chính tà khó phân này.