Dường như Tô Hồng đã suy nghĩ xong, gương mặt cũng giãn ra, nở một nụ cười nói: "Điện hạ nhà ngươi muốn bồi dưỡng tình cảm với tỷ tỷ của ta sẽ cần thời gian rất lâu, vậy nên trong khoảng thời gian này, ngươi đi theo ta chơi đi chịu không? Ta là hoàng tử của Đại Hạ, ta có thể dẫn ngươi đi chơi rất nhiều trò chơi mới mẻ mà ngươi không thể chơi được ở Đại Chu đâu!"
Tuổi của bọn họ gần bằng nhau, đều là những thiếu niên mười sáu mười bảy tuổi, ngay cả lễ nhược quán ở Đại Chu cũng chưa làm, cho nên Tô Hồng suy đoán, bên trong nội tâm của Tẫn Vô Song còn một chút bản tính của trẻ con.
Lại không ngờ vẻ mặt của Tẫn Vô Song vẫn bình tĩnh từ chối Tô Hồng.
"Đa tạ ý tốt của điện hạ, nhưng điện hạ không cần phải để ý đến ta."
Tô Hồng thu lại ý cười trên khóe môi.
Nhóm nô tài canh giữ ngoài cửa đã run lẩy bẩy.
Bọn họ đều là những người biết tiếng Đại Chu cho nên mới được chọn đến trông giữ sân viện, bọn họ vừa nghe được cái gì?