Bước đi của Tẫn Vô Song vẫn duy trì bước về phía trước cùng với Vân Hoài Nguyệt, nhưng trong lòng đã cực kỳ rối loạn.
Đúng vậy, cái tên quái gỡ kia... sao có thể thích mình được chứ?
"Là nam hay nữ thì sao nào, Đại Hạ chúng ta đã từng hà khắc với loại chuyện kiểu này chưa?"
"Mà quan trọng hơn, các ngươi không cảm thấy gì sao? Mấy năm nay hoàng tử điện hạ chưa từng cho phép bất cứ người nào có ý muốn lấy công chúa bước vào Thành Ti La, nhưng hôm nay lại chủ động ra khỏi thành nghênh đón mấy vị khách quý từ Đại Chu đến, còn tự thân dẫn vào thành nữa!"
Chuyện có căn cứ như vậy, mấy tên nô tài kia ngay lập tức ta nhìn ngươi ngươi nhìn ta, hết sức tán thành.
Tẫn Vô Song lại nắm chặt lấy nắm tay.
Tẫn Vô Song biết, đám thích khách kia hơn tám phần là do Tô Hồng phái tới, từ trong miệng của mấy tên nô tài này và số người dân sống trong thành cũng có thể đoán được, Tô Hồng không thích có người dám mơ tưởng đến tỷ tỷ của hắn.