Kha Tu tựa hồ không chú ý tới Tô Hồng không thoải mái, sau khi ngồi xuống liền cúi đầu xem thực đơn.
Tô Hồng hít sâu một hơi, ngồi đối diện Kha Tu, lẳng lặng nhìn người thanh niên rũ lông mi, theo hắn xem thực đơn tầm mắt khẽ run, từ trên xuống dưới.
"Anh ăn tỏi sao?" Kha Tu ngẩng đầu hỏi.
Tô Hồng vốn là muốn nói anh ăn gì cũng được, nhưng suy nghĩ một chút, lỡ đâu hôn thì sao?
"Không ăn, đồ cay sẽ ảnh hưởng đến dòng suy nghĩ của anh." Nụ cười của Tô Hồng kín kẽ không một lỗ hổng.
Kha Tu dừng một chút, hắn nhớ từng thấy Tô Hồng hút thuốc.
Vì thế... cậu đang nói dối.
Kha Tu rũ mắt xuống, không nhìn ra tâm trạng, chỉ yên lặng lật trang "tỏi nướng" kia đi.
Hai người bọn họ gọi mất khoảng 200, Tô Hồng lái xe không thể uống tửu, chỉ có thể uống nước trái cây, nhưng vẫn gọi cho Kha Tu một ít bia lạnh.
"Cậu đã sớm thành niên, có thể thử chút kích thích của cuộc sống."