Kha Tu đột nhiên xoay người, sự khuyết thiếu cảm giác an toàn làm hắn không cách nào thích ứng sau lưng đột nhiên xuất hiện một người.
Dù có là Tô Hồng...
Ngay sau đó hắn bị trặc chân, cả người không cẩn thận rơi về phía sau.
Tô Hồng căng thẳng: "Cẩn thận!"
Nhưng rất đáng tiếc, Kha Tu cao to hơn hắn, tất nhiên là cũng nặng hơn hắn, khiến cho Tô Hồng đang định kéo Kha Tu Tô Hồng cũng bị rơi vào bồn tắm.
Giữa căn phòng không người chậm rãi vang lên tiếng vang trầm thấp, ngoài ra Tô Hồng còn nghe thấy Kha Tu rên khẽ một tiếng.
"Kha Tu, cậu không sao chứ?"
Sắc mặt Tô Hồng trắng bệch, cậu không nghĩ tới việc cậu đột nhiên xuất hiện sẽ dọa Kha Tu ngã chổng vó.
Cậu miễn cưỡng đứng lên nhưng chân cậu va vào thành bồn tắm đau rát, nhất thời không đứng vững, lần thứ hai rơi vào người Kha Tu.
Lần này Kha Tu nhanh tay, đỡ được tay Tô Hồng.
"Anh Tô..."
Giọng Kha Tu khàn khàn không bình thường.