Thằng nhóc giữ cửa của khách sạn đi đến phía trước xe, đang định mở cửa xe cho hai người thì Kha Tu đã hạ kính xe xuống, lắc đầu với đối phương.
Đứa bé nhìn vào cửa sổ thấy một người đang ngủ ngon lành, liền sáng tỏ, nâng tay làm một tư thế kính mời chỉ về hướng gara của khách sạn, Kha Tu gật đầu, khởi động xe chạy đến đó.
Lúc đồng hồ điểm bảy giờ hắn không gọi Tô Hồng thức dậy, mà một mình chạy xe bảy giờ đồng hồ.
Hắn không hay lái xe, cho nên tốc độ rất chậm, khi tới được Tân Thành đã gần một hai giờ khuya.
Hắn đi vòng qua ghế phó lái, vừa định ôm lấy Tô Hồng vào khách sạn, động tác tay lại hơi ngừng lại.
Rạng sáng một giờ bên dưới hầm để xe một khoảng yên lặng, bầu không khí oi bức hanh khô, hai gò má của Tô Hồng đã hơi ửng hồng, khuôn mặt trắng nõn yên tĩnh say giấc.
Giống như... một người đẹp đang ngủ.
Một người con trai xinh đẹp đang ngủ.