Nụ cười của Kha Tu cũng làm cho Tô Hồng cười đến quên hết mọi thứ, ngay cả những việc khi nãy bản thân muốn làm cũng không nhớ được.
Trước khi nhận được tin tưởng của Kha Tu, cậu muốn làm cái gì vậy nhỉ?
Quên mất rồi.
Thôi kệ đi, đợi khi nào cậu nhớ ra thì bàn tiếp.
...
Buổi trưa hôm nay, Tô Hồng vẫn còn đang họp thì Kha Tu đột nhiên xông vào.
Tô Hồng ngay lập tức tạm dừng phần phát biểu của mình lại rồi nhìn cậu.
"Từ Thanh Nhạc chết rồi."
Giọng điệu của Kha Tu không phân biệt được là buồn hay vui, dường như Từ Thanh Nhạc chỉ là một nhân vật quan trọng của vụ án, Kha Tu chỉ cảm thấy tiếc nuối vì nhân vật quan trọng như vậy chết đi.
Khi Tô Hồng và Kha Tu chạy tới bệnh viện, hai vị trưởng bối của nhà họ Từ vẫn còn đang trên đường đến đây.