Sau mấy ngày, Tô Hồng gặp vài người bạn ở Tân Thành, không phải là độc nhất vô nhị, mỗi lần gặp mặt người bên ngoài, Kha Tu đều vừa vặn đi bên cạnh hắn.
Bạn bè còn cười nói: "Woa, ông chủ Tô gần đây thuê trợ lý mới rồi à?"
Tô Hồng cười không nói gì, Kha Tu cũng ngoan ngoãn không nói lời nào, cụp mắt đứng Tô Hồng phía sau.
Dường như hai người đều tiếp nhận cái giả thiết này rồi, mà Tô Hồng cũng đã sớm xem Kha Tu là người của mình.
Nhưng điều không hoàn hảo đó là, cũng không biết có phải là ảo giác của Tô Hồng hay không, đó là mỗi khi hắn muốn hỏi bạn bè Tân Thành một câu, hoặc là lúc cố tình tìm hiểu tình hình Trình gia, Kha Tu đều sẽ gây ra chút ít tiếng ồn.
Kha Tu không phải làm bể ly nước thì cũng là có người đến tìm, hắn cho dẫn vào, nói chung là ... Chính là để Tô Hồng không nghe được cái gì cả.
"Thật ngại quá anh Tô, cái người vừa nãy đến tìm người kia không phải đến tìm anh, tôi dắt họ đi sai đường rồi."