Hơn nữa, Tô Hồng nhớ mang máng khi cậu tỉnh dậy, đầu óc rất mê man, cho nên sau khi bước ra ngoài cũng không phát hiện ra khác thường dưới chân mình.
Không sai, lúc cậu ngã xuống dưới sàn nhà mới cảm thấy sàn nhà không giống như bình thường.
Mặt Tô Hồng không biến sắc nhìn về phía Kha Tu: "Cảnh sát và cứu viện đều đã có mặt ở đây, sao các cậu không đi cho lời khai hoặc nhanh chóng trở về nhà đi?"
Kha Tu rũ mắt, bộ dáng vẫn giữ vẻ bình thường thản nhiên như trước, nhưng không biết vì sao, lại làm cho người ta cảm thấy tâm trạng của hắn bỗng nhiên chùng xuống.
"Vừa nãy tôi đã trở về nhà, ở trong nhà... cũng không có ai, dì dượng thì công việc bề bộn... Cho nên tôi muốn đến chăm sóc cho anh Tô."
Đáy lòng Tô Hồng run lên,
Là do mấy ngày nay ta đối xử dịu dàng với hắn nên khiến cho một tên bướng bỉnh lại cẩn thận như hắn dao động ư?