Nửa người trên của Tô Hồng rất rắn chắc, không khoa trương, nhưng cơ bắp nên có đều có, sẽ không để cho người ta cảm thấy có tính công kích, đồng thời lại tràn đầy nét đẹp nam tính.
Nhưng cậu cởi quần áo không phải là vì khoe dáng người, mà là vì không để cho nước nóng trên quần áo tiếp tục làm bỏng ngực mình.
Lồng ngực của cậu bị nóng đỏ một mảng lớn, may mắn nước trong ly của Đỗ Lạp Lạp cũng không nhiều, nếu không sẽ bị phồng một lớp da.
"Anh Tô!"
Đỗ Lạp Lạp hốt hoảng không biết làm sao: "Xin lỗi! Em không phải cố ý, em... Em bị đẩy.."
Tô Hồng nhìn, là dép lê của cậu.
Ân, vị trí cũng không tệ.
Tô Hồng cười cười: "Không có việc gì."
Cậu nhanh chân đi đến phòng bếp, dùng quần áo thấm ướt nước lạnh, nhẹ nhàng thoa lên chỗ bị phỏng.
Từ Thanh Hoan thần sắc hơi khác thường, gắng gượng nở nụ cười đi xuống lầu: "Lạp Lạp, cậu đi vòng qua chỗ anh Tô đi."
Đỗ Lạp Lạp ủy khuất, gật đầu nói: "Thật xin lỗi, thật xin lỗi."