Nghe được tiếng bước chân vội vã, Tô chiến tướng dẫn toàn bộ thuộc hạ trong nhà đi ra ngoài.
Tô Hồng vừa vặn đứng cạnh cửa, chỉ cách một cánh tay nữa là mở được cửa.
[Hệ thống: Hiện tại ký chủ mở cửa là gọi được, nhưng ký chủ định hòa giải với Tô Chiến thế nào? Tuy rằng đây là tâm nguyện của nguyên chủ, nhưng... tôi cứ cảm thấy có chút quá mức.]
Tô Hồng thu hồi cánh tay định đẩy cửa.
Hệ thống kinh ngạc.
Ký chú cuồng duệ khốc huyễn nổ cả trời còn có lúc nghe nó nói!?
[Tô Hồng: Không sai, dựa vào miệng thì không nói hết được.]
Hệ thống tạm thời không hiểu được ý của Tô Hồng.
Đợi khoảng nửa nén hương sau khi Tô Chiến dẫn người ra ngoài, Tô Hồng đẩy cửa vọt vào hậu viện.
Cậu dắt một con ngựa chạy vội ra ngoài phủ, ở phía sau Kim Đậu Đậu điên cuồng gào thét tiểu công tử trời tối lắm rồi, cậu cũng không quay đầu.
Tô Hồng tất nhiên biết là trời tối.