Đợt này Chiến quốc công vô cùng bận rộn, không biết hoàng thượng bị làm sao mà dăm bữa nửa tháng lại rời cung một lần, vừa mới bãi triều ông phải xuất cung cùng hoàng đế.
Tô Chiến vừa bước vào cổng phủ đã nhìn thấy con trai mình đang ngồi trong đại sảnh.
Ngoại trừ Kim Đậu Đậu đứng ở một bên, Tô Hồng đã đuổi hết người hầu đi, vẻ mặt phờ phạc ngồi đó.
Tô Chiến nhướng mày, phản ứng đầu tiên là có phải thằng ranh con này lại gây chuyện gì không, phản ứng thứ hai là có gì đó sai sai, ngay cả Kim Đậu Đậu cũng không nói chuyện.
"Sao thế, đã xảy ra chuyện gì?"
Hôm nay đúng lúc không dẫn theo đồng liêu về nhà bàn chuyện nên Tô Chiến thoải mái đi đến chỗ Tô Hồng.
Kỳ thật từ sau hôm sinh nhật lần trước, quan hệ giữa hai cha con đã hòa hoãn đôi chút, có điều trước giờ Tô Chiến quen nghiêm khắc nên câu hỏi vẫn hơi cứng nhắc.
Tô Hồng hít sâu một hơi.
Màn biểu diễn không có đối thoại... bắt đầu!