Đúng vậy, y vất vả lắm mới tính tha cho cái lão già kia, vậy mà lão còn có thể bỏ lỡ.
Trên bàn tràn đầy thức ăn, không kể đến khối bằng ở bốn góc, gió đêm thổi vào vẫn có chút man mát, ngày mồng một tháng năm không thể làm nổi bật cảnh đẹp, mà y vốn có nét đẹp từ nhỏ, dù cho có đủ loại phong tình, cũng không ai có thể nói...
Ai, không nói nữa, uống rượu, uống rượu.
Đây là lần đầu tiên tiểu công gia nếm thử rượu mạnh, mặt mày đều nhăn nhúm lại, vị cay xè xộc thẳng xuống cổ họng chẳng thể lên tiếng.
Nhũ mẫu là một người thành thật, Tô Hồng nói muốn uống rượu mạnh, bà ấy liền sai người mua loại rượu mạnh nhất về.
Đến khi mặt trăng đã treo trên tận ngọn liễu, tất cả mọi người đều say khướt, tiểu công gia giống như biến thành một con chó hoang.
"Đến! Tiếp tục uống! Đây chính là sinh nhật náo nhiệt nhất của tiêu công gia ta!"