"Đoạn trường thảo phơi khô ngày hôm qua đã có thể lấy vào nghiền nát hay chưa?"
Thanh La dừng lại, kìm nén khuất phục gật đầu: "Con đi ngay đây thưa sư phụ."
Nàng liếc nhìn Tô Hồng, chỉ thấy Tô Hồng đang ngồi trên băng đá cười hì hì, nhưng nàng phải làm các loại việc nặng nhọc như một tên đồ đệ, như một gã sai vặt.
Sớm muộn gì ta cũng sẽ cho ngươi biết tay!
Thanh La quay đầu, đi vào trong nhà, đóng cửa lại.
Ngự Thanh Tiêu quay đầu lại, ngồi vào vị trí đối diện ghế nằm của Tô Hồng, khinh khẽ cười nói: "Trước khi thử thuốc, tôi cần phải kiểm tra sức khoẻ của tiểu công gia một lần, bảo đảm thân thể của cậu không có vấn đề gì mới là tốt nhất."
Tô Hồng ngẫm lại, thử thuốc đúng là cần phải có sức khoẻ tốt, liền giơ cổ tay ra, vén tay áo lên.
Lần đầu tiên Ngự Thanh Tiêu nhìn thấy những ngón tay như bạch ngọc của Tô Hồng, cả cánh tay cũng trắng nõn, mềm mại.