Kim Đậu Đậu nhanh như chớp trốn đến sau lưng Tô Hồng, nơm nớp lo sợ gục đầu xuống: "Tiểu nhân bái kiến lão gia!"
Mà Tô Hồng nghểnh cổ lên nhìn, cắm đũa vào bên trong sủi cảo tôm không nói một lời.
Chiến quốc công năm nay bốn mươi, phu nhân trước kia bởi vì hắn gây thù hằn quá nhiều mà bị địch thủ hại chết, duy chỉ còn lại đứa con trai duy nhất là Tô Hồng, cả hai người đều không ưa lẫn nhau.
"Con lại làm chuyện gì khiến người oán trách nữa rồi?"
Chiến quốc công Tô Chiến mặc triều phục, hiển nhiên là vừa mới tảo triều trở về, hắn mặc dù là võ tướng, nhưng bây giờ thiên hạ thái bình, cho nên vào triều mặc triều phục là được, cũng ít lệ khí hơn so với trước đây.
Tô Hồng nghe cha ruột của cậu tra hỏi, biến sắc, đôi đũa đều sắp đâm nát bánh ngọt.
"Những chuyện mà tôi làm ra đều là chuyện khiến người oán trách, không phải cha cũng sớm biết sao còn hỏi?"