Tô Hồng xuất phát từ mục đích nghiên cứu khoa học, mục đích muốn tìm bộ phận sinh dục của Tắc Nhâm. Tắc Nhâm thì hoàn toàn không ngại mà thậm chí còn tình nguyện, nhưng một khi chuyện như vậy dính líu đến Khuê Lạp, mắt Tắc Nhâm liền trầm xuống.
"Em, vì hắn, tìm anh?"
Tắc Nhâm vươn tay giơ cằm Tô Hồng lên.
Thon nhọn, yếu đuối.
Tô Hồng biết nam tính nhân ngư bá đạo và có tính sở hữu mạnh, vốn định giải thích nhưng lời chưa kịp ra khỏi miệng, cậu lại suy nghĩ một chút, tìm từ khác:
"Đây là công việc của tôi, hắn là ông chủ của tôi."
Tôi yêu quý công việc của mình, câu nói này Tô Hồng miễn cưỡng nuốt vào, tần suất biểu thị tinh thần của bác sĩ Tô cực kỳ thất lạc.
Tô Hồng tiếp tục vuốt đuôi Tắc Nhâm, trong lòng cũng cực kỳ hiếu kỳ, trên đuôi cá bao trùm vảy, thậm chí ngay cả bụng đều phủ kín vảy, thứ kia cuối cùng ở đâu!?