"Phó Lâm Sâm, anh...anh muốn làm gì? Anh mau thả tôi ra!" Lần này Mục Vi Vi cuối cùng cũng ý thức được nguy hiểm, bắt đầu dùng sức giằng co.
Nhưng mà, bàn tay Phó Lâm Sâm to lớn như được làm từ thép, mặc kệ cô cố gắng như thế nào, cũng không thể lay động dù một chút.
"Mục Vi Vi, em bây giờ cánh cứng rồi đúng không? Hay là đến thời kỳ phản nghịch hả? Vậy mà em dám mặc loại váy như vậy đến dự tiệc rượu! Lại còn dám cùng đứa con trai lần đầu tiên gặp mặt trốn trong góc tình chàng ý thiếp.... Đây là việc mà danh môn thục nữ làm sao? Còn có gia giáo hay không hả? Anh trai em dạy bảo em như vậy sao?"
Trong lòng Phó Lâm Sâm bốc lên một trận lửa giận, lập tức trách cứ Mục Vi Vi.
Sự bực tức này dấy lên trong lòng anh ta từ lúc nhìn thấy Mục Vi Vi mặc loại váy hở hang, lộ ra toàn bộ đường nét thân thể.
Cho đến khi nhìn thấy Mục Vi Vi tay trong tay cùng với Kỳ Tư Vũ rời đi, thì nó đạt lên đến đỉnh điểm.
Mục Vi Vi....cô ấy sao lại có thể như vậy?