Nào biết được, hai tay của Phó Giai Đồng đã nâng hộp quà nặng nề này ở giữa không trung một hồi lâu, tay nâng đến mỏi nhừ rồi mà Phó Cánh Hiên lại không hề đưa tay ra tiếp nhận.
Lúc này cô ta mới ý thức thấy có điểm không đúng, cuống quít ngẩng đầu nhìn lên lại nhìn thấy Phó Cánh Hiên dùng vẻ mặt lạnh nhạt mà nhìn cô ta.
Nhìn thấy bộ đồ uống trà này, trong mắt của ông vậy mà cũng không có một chút vẻ vui mừng nào.
"Bác Tổng Thống?" Phó Giai Đồng sửng sốt một chút.
Bởi vì thời gian tay nâng hộp quà quá lâu, cánh tay của cô ta cũng bắt đầu khẽ run bởi vì đau nhức.
Phó Cánh Hiên lúc này mới không nhanh không chậm mở miệng: "Giai Đồng, cháu thực sự là có lòng. Bí thư Hoàng, giúp tôi nhận quà đem vào trong kho."
Phó Giai Đồng vừa nghe thấy thì càng thấy không đúng.
"Cái kia. . .chú Tổng Thống, không phải lần trước chú đã nói, nếu như có được một bộ trà cụ tốt, thì sẽ. . . thì sẽ đặt ở trong phòng làm việc ư?"