Nghe thấy thế, Lạc Thần Hi theo bản năng mà cự tuyệt, "Không được, chúng tôi làm sao có thể rời đi vào lúc này được? Thiến Thiến bây giờ còn chưa tỉnh lại nữa! Tôi thực sự lo lắng cho cô ấy, làm sao mà đi được...không được, tôi chờ cô ấy tỉnh lại rồi nói."
Tầm mắt của cô rơi vào khuôn mặt trắng bệch không chút hồng hào của Phương Tử Thiến, trong lòng vẫn có chút bất an.
Tuy rằng bác sĩ đã cam đoan rằng Phương Tử Thiến không còn vấn đề gì, chỉ là do tiêu hao hết thể lực với cả do nãy còn dùng thuốc mê nên mới chưa tỉnh. Nhưng mà Phương Tử Thiến là bạn thân nhất của cô, cô vẫn không thể nào yên tâm được.
Nhưng mà, cô vẫn chưa phải là người lo lắng sốt sắng nhất...
Từ giây phút Phương Tử Thiến được cứu lên, Bạch Thế Huân vẫn luôn một tấc cũng không rời, trông giữ bên cạnh giường của Phương Tử Thiến, tựa như sợ đột nhiên không gặp được cô ấy.