"Có thể làm…" Bánh bao nhỏ nghi ngờ nhìn Mục Diệc Thần, cắn cắn ngón tay nói: "Ba, chú Phó cũng không phải người lạ nha, chú ấy đã đến nhà chúng ta mấy lần, mẹ cũng đặc biệt thích chú Phó mà, có phải không mẹ?"
Bánh bao nhỏ sợ ba không tin lời nói của mình, còn cố ý nhướn ngực nhỏ lên, quay đầu ra sau tìm kiếm sự ủng hộ từ Lạc Thần Hi.
Mặc dù Bánh bao nhỏ còn nhỏ tuổi cũng biết trong nhà mẹ là người có tiếng nói nhất, ba cũng phải nghe theo mẹ.
Nhưng ngoài dự đoán của Bánh bao nhỏ, lần này Lạc Thần Hi không như bình thường giúp cô bé mắng ba, mà ngược lại còn có chút chột dạ, ho khan hai tiếng.
"Khụ khụ, Đường Đường, đúng là mẹ không ghét chú Phó nhưng mẹ càng yêu ba con hơn…."
Có trời mới biết, trước kia Mục Diệc Thần nhìn thấy Bánh bao nhỏ hôn Phó Lâm Sâm đã ghen như thế nào.
Bây giờ lại càng ghê gớm hơn, ở trong mắt Mục Diệc Thần, Phó Lâm Sâm chính là muốn bắt cóc vợ và tiểu công chúa của hắn!
Cô cũng không dám nói giúp Phó Lâm Sâm.