Lạc Thần Hi càng thêm mê man.
Nghe lời nói chân thành của Phó Cánh Hiên, lại nhìn thấy nụ cười từ ái trên mặt ông ấy, Lạc Thần Hi không có nổi một chút cảm giác chân thực.
"Ngài Tổng thống, ngài chắc hẳn có gì đó nhầm lẫn ở đây rồi? Tôi...tôi làm sao có thể là con gái của ông được? Ông chắc là không biết thân thế của tôi, mặc dù tôi đúng là lớn lên ở cô nhi viện, nhưng mà, ba ruột của tôi chính là Lạc An Quốc! Hôm ấy Trung thu, trong bữa tiệc tối, ông ta còn tới phủ Tổng thống gây sự không phải sao? Tuy rằng rất không muốn thừa nhận, nhưng mà, ông ta đúng là ba ruột của tôi."
Đối với quan hệ huyết thống của cô với Lạc An Quốc, Lạc Thần Hi chưa bao giờ hoài nghi.
Tuy rằng, thái độ Lạc An Quốc đối xử với cô không hề giống như đối với con gái ruột, nhưng mà, Gen di truyền không thể nào nói dối!
Cô với Lạc An Quốc dáng vẻ còn rất giống nhau.
Càng khỏi nói, cô còn có người chị Lạc Thần Tâm kia.