"Tôi… không thể… nói…"
Lục Văn Quân cực khổ nhỏ giọng nói mấy chữ, đúng như trong dự đoán của Cyril.
"Ha ha ha." Cyril nhịn không được cười ha hả: "Thế nào? Ba, ngài đã nghe rõ chưa? Đến bây giờ bà ta còn không nói, đây không phải là có tật giật mình thì là gì? !"
Tộc trưởng Phils không phản ứng lại hắn ta mà quay ra nói với Lục Văn Quân: "Văn Quân, bà đừng như này nữa, có một số việc nên nói thì phải nói rõ. Bà vì muốn bảo vệ Cyril mà hy sinh còn chưa đủ sao? Bà không thể suy nghĩ cho bản thân sao?"
"Tôi….không được…" Lục Văn Quân há to miệng muốn nói điều gì đó, nhưng dưới tình thế cấp bách bà phát âm càng khó khăn, nửa ngày cũng không nói được cái gì rõ ràng.
Tộc trưởng Phils lấy tay che miệng bà lần nữa: "Được rồi Văn Quân, không cần miễn cưỡng bản thân, để tôi nói đi."