Nghe lời này vào tai, Lạc Thần Hi có loại cảm giác không nói nên lời.
Cô ...thật giống như cùng ngài Tổng thống không tính là quen thuộc chứ ?
Tuy nói, Phó gia cùng Mục gia có giao tình, Phó Cánh Hiên lo lắng cũng bình thường, nhưng nói "Lo lắng đến tóc đều trắng", có chút quá khoa trương đi?
Phó Lâm Sâm thấy cô lộ ra vẻ nghi hoặc, nhớ tới cô còn không biết quan hệ mình cùng cô, vội vàng lên tiếng, muốn giải thích: "Thần Hi, có chuyện cô còn không biết sao? Thật ra thì cô..."
Hắn vội vàng muốn cùng Lạc Thần Hi nhận nhau.
Nhưng mà, nói được một nửa, lại bị Mục Diệc Thần thô bạo cắt đứt.
"Được rồi, có lời gì chờ trở về rồi hãy nói! Bây giờ chúng ta phải lập tức hành động, tiến vào đảo nhỏ, cứu mẹ Thần Hi ra!"
Lạc Thần Hi nhớ tới Lục Văn Quân, lập tức quên mất lời Phó Lâm Sâm, gật đầu: "Không sai, bây giờ mẹ em rất nguy hiểm, em lo lắng Cyril sẽ thương tổn tánh mạng của bà, chúng ta phải lập tức đi vào!"