Lạc Thần Tâm mất mấy giây, mới lý giải được ý tứ trong lời nói của Cyril.
Cô ta lập tức mở to hai mắt nhìn, máu khắp người trở nên lạnh buốt, dọa đến suýt chút nữa ngất đi tại chỗ, thân thể khẽ run.
Cô ta muốn hét to, muốn kêu cứu, thế nhưng mà, đối mặt với ánh mắt lạnh lẽo của Cyril, thì ngay cả một câu cũng không nói được.
Cyril cười nhạt nói: "Xem ra là vui vẻ đến ngốc rồi. Được, không có mấy ngày, cô đã dành bao nhiêu thời gian để vui vẻ đây. Người đâu, đưa Lạc tiểu thư trở về cho tôi, từ hôm nay trở đi, một sợi tóc đều không đụng rơi cho tôi. Người này…chính là đại tiểu thư tôn quý của chúng ta đấy!"
...
Lạc Thần Tâm vô cùng hoảng sợ bị kéo xuống, trông giữ chặt chẽ.
Mà Lạc Thần Hi hoàn toàn không biết gì việc này cả.
Sau khi bị bắt trở về, cô cũng cho là mình chết chắc, nhất định sẽ bị Cyril nghĩ hết biện pháp để tra tấn, điều đáng được ăn mừng duy nhất là, chí ít cô còn có thể sống ba ngày.