Mục Diệc Lăng tính nói thêm nhưng nhìn thấy vẻ mặt u ám, nghiêm túc của anh hai mình, một câu cũng không dám nói, chỉ đành chấp nhận, xoay người đi làm việc.
"Khoan đã!" Mục Diệc Thần gọi cậu ta lại: "Anh đi với em. Trác Phong, lập tức chuẩn bị ca nô, sau khi xác định được vị trí, chúng ta sẽ đi ngay!"
...
Cùng lúc đó, trên đảo nhỏ.
Sau khi Cyril nhốt Lạc Thần Hi trong phòng thì chạy khỏi đó, giống như mông bị phỏng.
Hắn ta bước vội trên hành lang, sau đó xuống lầu, rời khỏi biệt thự, ngửi được vị mặn của biển được gió thổi đến mới hơi bình tĩnh.
Nhưng lồng ngực hắn ta vẫn phập phồng, trong đầu rối tung.
Vừa rồi trên du thuyền, khi hắn ta nghe thấy Lạc Thần Hi nói "Chết ở đâu cũng giống nhau", hắn ta bỗng biết được, hắn ta...thật ra không muốn nhìn thấy Lạc Thần Hi chết!
Hắn ta nghĩ đến việc bản thân vội vàng tìm, lo lắng Lạc Thần Hi bị giết, là sợ sau khi cô chết sẽ không có cách trả thù Lục Văn Quân.