Hai mắt Cyril bỗng mở to: "Cô... sao cô biết tôi muốn..."
Hắn ta chỉ ngạc nhiên một lát, sau đó nhanh chóng phản ứng kịp: "Là Lạc Thần Tâm nói với cô sao?"
"Đúng vậy, tôi nghĩ chuyện này Lạc Thần Tâm sẽ không gạt tôi chứ? Nếu không vì trả thù mẹ của tôi, anh cũng không mạo hiểm trở mặt với Mục gia, bắt cóc tôi đưa đến đây."
Giọng điệu Lạc Thần Hi bình thản, nhìn chằm chằm Cyril, quan sát vẻ mặt của hắn ta, cô muốn dùng việc này để xem xét thật giả.
Nhưng phản ứng của Cyril hơi kỳ lạ.
Đầu tiên hắn ta ngẩn người, thậm chí dáng vẻ hơi hoảng sợ, giống như nghe được chuyện vô cùng lạ lùng.
Sau đó sắc mặt hắn ta dần trở nên u ám, liếc nhìn Lạc Thần Hi, im lặng không đáp, rõ ràng là ngầm thừa nhận suy đoán của Lạc Thần Hi.