Đây không phải là ánh mắt nhìn người yêu.
Thậm chí có thời điểm, Lạc Thần Hi sẽ còn cảm thấy, trong ánh mắt Cyril nhìn cô còn mang theo một tia hận ý kiềm chế.
Đương nhiên vì lí do an toàn Lạc Thần Hi cũng sẽ không vạch trần đối phương, chỉ là nghĩ hết cách đối mặt với đối phương.
Cứ như vậy, mười mấy ngày trôi qua, Lạc Thần Hi vẫn không biết rõ mình rốt cuộc đang ở đâu.
Ngay từ đâu, trên người cô đang bị thương, cũng không có hành động thiếu suy nghĩ, nhưng vết thương cơ bản đã khép lại, Lạc Thần Hi bắt đầu suy nghĩ đến kế hoạch chạy trốn.
Tối hôm đó sáu giờ, nữ hầu lại như bình thường, chuẩn bị bữa tối cho cô.
"Lạc tiểu thư, đây là bữa tối của cô. Nghe nói cô thích ăn điểm tâm, đại thiếu gia đã đến Trung Quốc mời một vị sư phụ chuyên nấu món chính đến làm cho cô ăn, hôm nay là ngày đầu tiên đầu bếp đi làm, cô mau nếm thử xem có hợp khẩu vị hay không?"