Đến tận khi Mục Vi Vi gọi điện thoại tới, hắn mới ý thức được tình huống không đúng.
Sắc mặt Mục Diệc Thần lập tức càng thêm tái nhợt, mắt tối sầm lại, suýt nữa ngất tại chỗ.
Cho dù hắn là đàn ông chí lực kiên định, nhưng vẫn không chịu nổi một ngày nhiều đả kích lớn như hôm nay.
Đặc biệt là, hôm nay vốn phải là hôn lễ đại hỉ của hắn và Lạc Thần Hi, nhưng bây giờ thì sao? Lại trở thành thời gian thống khổ nhất đời này của hắn…
Người phụ nữ hắn yêu mất tích, tiểu công chúa đáng yêu lại bị trọng thương…
Phó Lâm Sâm đang điều khiển máy bay thì tranh thủ thời gian nhìn Mục Diệc Thần một chút, bị sắc mặt hắn hù dọa, nhíu mày nói ra: "Mục Diệc Thần, cậu..cậu sao thế? Đến cùng là có chuyện gì? Là ai gọi điện thoại đến?"
Nghe được tiếng Phó Lâm Sâm, Mục Diệc Thần mới thanh tỉnh một chút, dùng sức cắn đầu lưỡi mình một cái.
Nếm được mùi máu tươi nhàn nhạt trong miệng, hắn mới cảm giác thanh tỉnh một chút.