Lạc Thần Hi kéo tay áo chồng mình bên cạnh: "Anh có nghe bác sĩ nói gì không? Thân thể em đang hồi phục rất tốt! Nhất định là do đơn thuốc Trung Y gần đây mẹ tìm cho em có hiệu lực, không uổng phí công em mỗi ngày ở đoàn làm phim kiên trì chịu uống đơn thuốc Đông y siêu cấp đắng kia..."
Đàm Nguyệt Như cũng thở phào nhẹ nhõm: "Như vậy cũng tốt, như vậy cũng tốt! Nhất định phải mời chuyên gia tốt nhất trên thế giới đến, mặc kệ bọn họ có yêu cầu gì, chỉ cần có thể để cho con dâu của tôi sinh con thuận lợi là được."
Hai người phụ nữ thì yên tâm, nhưng sắc mặt Mục Diệc Thần vẫn không thể nào dễ nhìn.
"Mục Diệc Thần, anh nói xem? Đường Đường rất muốn có em, anh nhẫn tâm làm con bé thất vọng sao? Em đã đợi lâu như vậy mới có bảo bối nhỏ thứ hai, anh mà dám không thích nó, em sẽ không để yên cho anh!" Lạc Thần Hi uy hiếp hắn.
Mục Diệc Thần híp mắt, liếc qua người cô.