May mắn Đằng Tư Tình phản ứng kịp thời, rất nhanh đỡ được thân thể đang ngã của Hạ Cẩn Tư.
Thế nhưng cô không ngờ hắn lại nặng như vậy.
Thân thể người đàn ông rắn chắc mạnh mẽ ép lên người cô, cô đã dùng hết sức lực nhưng vẫn không thể đỡ được. Vô tình lùi lại vài bước, lưng và eo trực tiếp đụng vào quầy bar, nhanh chóng đau nhức.
"Ôi..."
Đằng Tư Tình đau đến nỗi mặt cô trắng bệch.
Hạ Cẩn Tư nhanh chóng tỉnh lại, dùng cánh tay chống lên quầy bar, tránh khỏi đổ vào người Đằng Tư Tình.
"Tư Tình, em không sao chứ? Có bị thương chỗ nào hay không?"
Hai tiếng "Tư Tình" được hắn thốt ra trong tình huống cấp bách.
May mắn Đằng Tư Tình không để ý đến điểm này, cô cắn răng hừ hai tiếng: "Tôi vẫn ổn… Hạ tổng, vừa rồi anh bị làm sao vậy?"
Nghe cô nói vậy, Hạ Cẩn Tư nhíu mày.
Trong nháy mắt vừa rồi hắn cứ ngỡ mình đã ngất xỉu, bây giờ hắn vẫn cảm thấy hơi choáng váng, đầu óc hắn tràn ngập một màn sương.