"Hụ khụ khụ khụ!!"
Lần này, thời gian cô ho khan càng lâu hơn.
Vất vả lắm mới có thể đè nén lại được.
"Tư Tình, cô.. Khụ khụ, không phải như cô nghĩ đâu.." Khóe môi Lạc Thần Hi giật một cái, không biết nên giải thích thế nào.
Cũng may hôm nay Mục Diệc Thần không có đi cùng, nếu như tên ngạo kiều trong nhà cô nghe được người khác nói hắn như vậy, không chừng sẽ tức điên lên mất?
Đằng Tư Tình thấy cô phản ứng như thế, chớp chớp mắt, hơi nghi hoặc hỏi thăm: "Làm sao? Không lẽ tôi đoán sai? Nhưng mà cô thế này rất giống….lúc tôi có mang Thanh Trạch, mấy tháng đầu đều luôn ốm nghén…"
"Cái này…thể chất của mỗi người đều khác nhau mà? Lúc tôi mang thai Đường Đường, thế nhưng lại không hề bị nghén chút nào cả, cái gì cũng có thể ăn được!"