Đôi mắt nhỏ của Vương tổng híp lại như một sợi chỉ, thẳng thừng nhìn chằm chằm Lạc Thần Hi.
Cho dù hắn ta đã gặp qua không biết bao nhiêu người đẹp ở ngành giải trí, nhưng chưa từng thấy qua người đẹp nào vừa có nhan sắc vừa có khí chất lại tốt như vậy.
Có thể nói, cho dù cô không có bất cứ kỹ thuật diễn nào, nhưng chỉ cần gương mặt này cũng có thể giúp cô lặn lộn thuận lợi trong giới giải trí.
Lạc Thần Hi thực sự nghe không nổi nữa, nhịn không được cười lạnh: "Vương tổng, ông thực sự nghĩ nhiều rồi, muốn nói xin lỗi cũng nên là ông xin lỗi Tư Tình cho tôi! Ông nói những lời này với chúng tôi đã được xem như là quấy rối, nếu ông không lập tức rời đi tôi sẽ báo cảnh sát."
Nụ cười trên mặt Vương tổng lập tức ngưng bặt, trừng mắt nhìn Lạc Thần Hi: "Cô… Cô nói cái gì? Cô muốn tôi xin lỗi? Còn muốn báo cảnh sát? Cô cô cô…"
Thiếu chút nữa hắn ta đã cho rằng mình nghe lầm!