Nhưng mà, Đàm Nguyệt Như còn chưa dứt lời, thì đã bị Phó Cánh Hiên cắt ngang.
"Em dâu, lời này của em coi như là đang khách sáo rồi, ai nói là tôi không có hứng thú với việc của Mục gia? Diệc Thần cũng đã đồng ý an ổn kết hôn, lại còn tìm một người con dâu xinh đẹp như vậy, em không biết là tôi hâm mộ em với Vân Phong bao nhiêu đâu. Lại nghĩ về Lâm Sâm nhà tôi một chút, còn lớn hơn so với Diệc Thần hai tháng đây, đến tận bây giờ ngay cả bóng dáng của một người bạn gái cũng chưa nhìn thấy."
Đúng lúc Phó Lâm Sâm đi tới, còn chưa kịp chào hỏi với đám người bọn họ, thì không hiểu sao là nằm không cũng trúng đạn, sắc mặt anh ta lập tức có chút khó coi, thiếu một chút nữa là quay đầu rời đi.
Hôm nay anh ta cũng không muốn ở trong trường hợp như thế này bị Phó Cánh Hiên bức hôn.
Cũng may, căn bản là Phó Cánh Hiên không chú ý đến anh ta, lực chú ý của ông ấy, vẫn luôn đặt ở trên người Lạc Thần Hi.