"Con dâu?" Đàm Nguyệt Như nghi ngờ hỏi.
Ánh mắt Lạc Thần Hi đảo qua người Phó Cánh Hiên, sau đó rơi vào trên người Phó Giai Đồng ở phía sau.
Chậm rãi mở miệng: "Ngài tổng thống, ngài cũng thừa nhận chuyện này là Phó tiểu thư sai, chẳng lẽ không nên để cho người trong cuộc là cô ấy nói xin lỗi với tôi sao? Phó tiểu thư cũng không còn là đứa trẻ nữa, chẳng lẽ ngày cả khi mình phạm sai lầm cũng trốn sau lưng anh và bác, ngay cả việc đứng ra xin lỗi cũng không dám sao?"
Nghe được lời nói của Lạc Thần Hi, sắc mặt Phó Giai Đồng lập tức trở nên tái nhợt.
Mới vừa nghe thấy Phó Cánh Hiên vậy mà lại xin lỗi với Lạc Thần Hi cô ta đã tức giận đến mức thiếu chút nữa nhảy dựng lên.
Nếu không phải sợ để lộ tính cách thực sự của mình trước mặt Phó Cánh Hiên, cô ta đã sớm cho Lạc Thần Hi biết tay!
Bây giờ, tiểu tiện nhân đáng chết này còn dám bắt cô ta đứng ra xin lỗi!
Dựa vào cái gì chứ?