Bản thân Phó Cánh Hiên cũng không phát hiện ra rằng thái độ của ông ấy trong chớp mắt đã dịu đi rất nhiều.
"Thần Hi không cần có điểm nào hơn người, chỉ cần là cô ấy thì nhất định là người phụ nữ của tôi."
Mục Diệc Thần nhận ra Phó Cánh Hiên có chút nhượng bộ nhưng thái độ vẫn không tốt lên, cánh tay ôm eo của Lạc Thần Hi càng siết chặt.
Phó Cánh Hiên vừa định trả lời thì âm thanh vội vã cuống cuồng của Phó Giai Đồng đã yếu ớt vang bên tai.
"Mục...Mục phu nhân, thời gian không còn sớm, hiện tại có rất nhiều phóng viên đang quan sát chúng ta, cô thương xót, hôm nay đến đây thôi được không? Dù có hiểu lầm gì đều là do cá nhân Phó Giai Đồng tôi sơ sẩy, cô muốn tôi bồi thường thế nào cũng được nhưng chúng ta vào trong dinh thự Tổng thống trước đã được không? Bác Tổng thống đã đích thân ra đây...."
Vừa rồi Phó Giai Đồng đi theo Phó Lâm Sâm đến gần, khi nhìn thấy biểu cảm trên mặt của Phó Cánh Hiên, trong lòng cô ta cảm thấy có chút hồi hộp.