Ban đầu Mục Diệc Thần nắm tay Lạc Thần Hi, trực tiếp đi đến bãi đỗ xe, mặc kệ phóng viên bên cạnh hỏi cái gì, anh đều làm như không nghe thấy gì, bước chân không ngừng lại.
Nhưng mà, cuối cùng khi phóng viên nhắc đến Lạc Thần Hi, bỗng nhiên hắn ngừng lại.
Mày kiếm đen đặc nhếch lên, đôi mắt thâm trầm đen như mực hiện lên một tia khí thế sắc bén.
"Anh nói…vợ của tôi là hồng nhan hoạ thuỷ?"
"Ặc…" Phóng viên bị ngữ khí lạnh như băng làm cho kinh sợ , rồi vô ý thức nuốt nước miếng một cái, hơn nửa ngày sau mới tìm được âm thanh của mình quay về: "Việc đó…là…là một loại cách nói trên mạng… Nhà họ Mục và nhà họ Phó vốn dĩ là bạn bè thân thiết đáng tin, bây giờ, bởi vì cô Mục và con gái lớn nhà họ Phó không hợp, hai nhà dần dần đi đến từng bước, thậm chí bây giờ cũng đã căng thẳng… Đây nhất định sẽ ảnh hưởng đến giá cổ phiếu của Mục thị và địa vị nhà họ Mục ở Trung Quốc…"
Nghe được lời phóng viên kia nói, tâm tình Lạc Thần Hi cũng trở nên nặng nề.