"Khụ Khụ, chồng yêu à anh nói cái gì? Sao em không hiểu gì hết?"
Lạc Thần Hi bày ra vẻ mặt vô tội, quyết định giả ngu đến cùng.
"Lúc em ở Đế Đô, mỗi ngày đều quay phim ở đoàn làm phim, bận đến mức thời gian ngủ cũng không đủ, ngay cả dạo phố cũng không đi lấy một lần. Cam đoan không làm bất kỳ chuyện xấu gì cả!"
Lạc Thần Hi vừa nói vừa giơ ba ngón tay lên ra vẻ thề.
Nhìn thấy biểu cảm cao thâm khó lường của Mục Diệc Thần, trong lòng cô càng thêm thấp thỏm, tranh thủ nói thêm một câu: "Cam đoan không nhìn bất kỳ một người đàn ông nào khác nhiều hết, đàn ông khác có đẹp trai hơn chồng em cũng chỉ là phù du, em đều coi thường!"
Lời tâng bốc này vô cùng đúng chỗ.
Có thể thấy sắc mặt Mục Diệc Thần khá hơn một chút.
Lạc Thần Hi thấy thế thì lén lút lui về phía sau, nghĩ rằng thừa dịp người đàn ông này không chú ý chuồn khỏi ngực hắn.