Nghe thấy giọng của Lạc Thần Hi, Đằng Tư Tình liền ngừng bước, xoay người lại.
"Tinh Thần, cậu… cậu đã đến rồi..."
Lạc Thần Hi tới gần, nghi ngờ hỏi: "Tư Tình, cậu sao vậy? Sao sắc mặt lại hồng thế? Không phải là vừa rồi quay phim mặc quá ít, nên bị cảm đấy chứ?"
"Không, tớ…tớ không sao." Đằng Tư Tình lắc đầu.
Lạc Thần Hi chớp chớp mắt: "Thật sự không có chuyện gì chứ?"
"Thật sự không có chuyện gì."
Lạc Thần Hi nhíu nhíu mày, nghiêng đầu một chút, nhìn về hướng Hạ Cẩn Tư vừa rời đi.
"Vừa rồi cậu đang đuổi theo ai sao? Vừa rồi tớ nhìn thấy có người đi ra từ trong phòng nghỉ của cậu…"
Hơn nữa, nhìn bóng lưng, hình như có chút giống Hạ Cẩn Tư.
Nhưng mà, sao Hạ Cẩn Tư lại đơn độc ở trong phòng nghỉ với Đằng Tư Tình? Chuyện này không khoa học!
"Chính là… Chính là một nhân viên công tác mà thôi. Nghiêm đạo bảo cậu ấy đến nói chuyện sắp xếp vào buổi chiều."