"Hạ tam thiếu. Cuối cùng ngài cũng đến rồi. Trong khoảng thời gian này, tôi vẫn luôn ngóng trông, ngài lúc nào lại đến đoàn làm phim chúng tôi thị sát!"
Một tiếng nói lanh lảnh vũ mị, bỗng nhiên vang lên bên tai anh ta.
Hạ Cẩn Tư vô thức nhíu mày, quay đầu nhìn lại, phát hiện là một người phụ nữ trang điểm đậm đang tươi cười quyến rũ, nhích lại gần anh ta.
Hung khí sinh động kia, gần như sắp áp lên cánh tay anh.
Đằng Tư Tình vốn còn đang do dự, có nên đi qua hay không.
Trong nháy mắt nhìn thấy Diêu Phỉ Phỉ dán qua, trên mặt cô ấy lập tức lộ ra nụ cười lạnh.
Nhìn xem, cô ấy có qua chào hỏi hay không, Hạ Cẩn Tư đâu có để ý tới, có đại mỹ nữ như vậy chủ động ôm ấp yêu thương, Hạ tam thiếu làm sao có thể nhớ tới cái khác được nữa? Dù sao, người đàn ông này ngay cả người phụ nữ không tình nguyện như cô ấy còn muốn quấy rối…
Nghĩ tới đây, Đằng Tư Tình im lặng lui về phía sau mấy bước, muốn lén lút rời đi.
"Hạ tam thiếu…"