Đằng Tư Tình chân trước vừa đi, nhân viên phục vụ liền gọi cho Hạ Cẩn tư, báo cáo lại tình huống của cô ấy.
Nhưng mà, Đằng Tư Tình lại hoàn toàn không biết gì về chuyện này.
So với Đằng Tư Tình tinh thần hoảng hốt, Lạc Thần Hi và Bánh bao nhỏ lại ăn vô cùng vui vẻ.
Bản tính của Đằng Thanh Trạch mẫn cảm, phát hiện ra mẹ mình có gì đó là lạ, cũng ăn có chút không ngon.
"Anh Thanh Trạch, vì sao anh lại không ăn thế?"
Đúng lúc này, Bánh bao nhỏ bỗng nhiên ghé sát đầu nhỏ lại, dùng thìa múc ớt xanh và cà rốt trong hộp cơm của mình sang cho Đằng Thanh Trạch.
"Anh Thanh Trạch, ớt xanh này ăn rất ngon, anh ăn một chút đi!"
Đằng Thanh Trạch ngẩn người, mặc dù không có khẩu vị, nhưng mà nhìn thấy Bánh bao nhỏ lộ vẻ mặt chờ mong, cậu bé lại không muốn để cô bé thất vọng, chỉ có thể ngoan ngoãn cầm đũa lên.
Bánh bao nhỏ cười híp mắt hỏi: "Anh Thanh Trạch, anh thích ăn đúng không?"