Thiếu phu nhân Mục gia lên tiếng, tự nhiên là không có ai dám ngăn trở.
Lạc Thần Hi ôm lấy Bánh bao nhỏ, quay đầu liếc nhìn Đằng Tư Tình: ''Tư Tình, cậu có muốn đi cùng tớ không? Chúng ta hình như là tiện đường đấy, để tớ bảo lái xe đưa cậu về.''
Đằng Tư Tình biết Lạc Thần Hi đang giúp cô ấy giải vây, liền theo sát mà đứng dậy.
''Được, vậy tớ đi cùng các cậu.''
Cô ấy thật sự là không thể chờ được muốn rời khỏi phòng bao này rồi.
Hạ Cẩn Tư cho cô ấy áp lực quá lớn, còn tiếp tục ngồi đây, cô ấy sẽ bị suy nhược thần kinh mất.
Đằng Tư Tình đi theo sau Lạc Thần Hi, bước nhanh rời khỏi phòng bao, đi ra tận ngoài khách sạn, hít vào không khí mát mẻ ban đêm, mới thở phào một hơi.
Lạc Thần Hi quay đầu, cười cười với cô ấy: ''Đường Đường cũng đã thiếp đi rồi, Thanh Trạch ở nhà nhất định cũng muốn mẹ rồi, cậu mau trở về đi. Cần tớ đưa cậu đi không?''