"Phó Giai Đồng, tôi nhịn các cô lâu lắm rồi. Nếu không phải nể mặt nhà họ Phó, từ lần đầu tiên cô bịa chuyện nói xấu vợ tôi, tôi đã sớm muốn cho cô bài học tử tế! Anh họ cô lấy nhân cách của mình mà thề cô sẽ không gây phiền toái cho vợ tôi nữa, tôi mới đồng ý để anh ta đem cô về, kết quả sao?''
Mục Diệc Thần hé mắt, đôi mắt phượng hẹp dài, quyết liệt tràn đầy ý lạnh.
"Cô đúng là làm mất mặt nhà họ Phó! Tất nhiên, nhà họ Phó không dạy dỗ tử tế con gái nhà mình, tôi không ngại thay họ dạy dỗ!"
Tất cả trách cứ lạnh lùng của hắn là nhắm vào Phó Giai Đồng, còn trong mắt hắn, Chung Tú Na cơ bản là người chết.
Phó Giai Đồng nghe giọng điệu âm lãnh của hắn, hơi lạnh từ đáy lòng tràn ra cả người, thậm chí không dám ngẩng đầu lên nhìn hắn.
Đáng… đáng sợ quá!