Thế nhưng người đàn ông này không chút cố kỵ, chào cũng không chào một tiếng đã giữ lấy cô mà hôn…
Lần này thì hay rồi, toàn bộ người dân Trung Quốc đều đang xem bọn họ hôn môi.
Lần này… rất nổi tiếng…
Nhưng nghĩ đến ban nãy, nửa thân trần của Mục Diệc Thần cũng đều đã xuất hiện trước ống kính rồi, Lạc Thần Hi dứt khoát buông thả bản thân.
Quên đi quên đi, kiểu gì cũng mất mặt, đã vậy cho mất hết luôn đi rồi tính sau.
Nghĩ vậy, Lạc Thần Hi dứt khoát kiễng chân, ôm cổ Mục Diệc Thần, không kháng cự nữa mà chủ động hôn lại.
Vốn dĩ Mục Diệc Thần không có sức kháng cự nào với cô gái nhỏ trong lòng, cảm giác được cô đáp lại, lập tức cả người căng thẳng, cánh tay vô thức siết lại, giữ chặt Lạc Thần Hi trong lòng, cướp đoạt hô hấp của cô càng mãnh liệt.
Vì sự chủ động đầy mạnh mẽ của hắn mà Lạc Thần Hi thiếu chút nữa không thở nổi, khuôn mặt nhỏ đỏ rực, đẩy mấy lần mới đẩy được hắn ra.