Một ngày trước, mãi cho đến rạng sáng anh ta mới ngủ được.
Ngày mới sáng lên, lại nghĩ tới lời Đàm Nguyệt Như nhắc nhở, vội vàng đuổi tới sân bay, căn bản là chưa tỉnh ngủ.
Cho nên, vừa lên máy bay, liền nằm xuống muốn nghỉ ngơi một hồi.
Nào biết được, cô nàng Mục Vi Vi này tính tình cũng quá ngây ngô, hoàn toàn xem anh ta như người chết, ra sức quấy rối.
Phó Lâm Sâm vốn là nghĩ, cô nàng này giày vò mệt mỏi thì sẽ buông xuôi, không có ý định phản ứng lại cô nàng.
Nhưng ai biết, Mục Vi Vi cứ nhao nhao bên tai, lại còn trực tiếp bò tới trên người anh ta.
Đôi tay nhỏ nhắn mềm mại còn sờ tới sờ lui trên ngực anh ta, lúc hơi thở tươi mát của thiếu nữ quét đến bên tai anh ta, Phó Lâm Sâm phát hiện, bản thân vậy mà lại có phản ứng đáng xấu hổ...
Chết tiệt!
Trong lúc nhất thời, anh ta đã có suy nghĩ thô bạo.