"Mục Diệc Thần!"
Lạc Thần Hi lấy làm kinh hãi, vô thức kêu to một tiếng, muốn bảo hắn ngừng lại.
Quan hệ của Lạc Thần Hi và bé con, mặc dù Mục Diệc Thần đã sớm biết được, nhưng thật ra đó cũng chỉ là hắn và Hạ Tư Cẩn tự mình điều tra.
Lúc ấy hắn còn cố ý muốn gạt Lạc Thần Hi, lo lắng để lộ tin tức cho nên Nhị lão của Mục gia cũng đều không biết gì cả.
Mà bây giờ, nghe khẩu khí của Mục Diệc Thần, hắn lại muốn nói chuyện này ra ngay trên bàn cơm!
Lạc Thần Hi lập tức luống cuống tay chân.
Thế nhưng, Mục Diệc Thần căn bản không để ý đến kháng nghị của cô mà nói thẳng: "Cha, mẹ, thật ra…mẹ của Đường Đường không phải là Lạc Thần Tâm, mà là Thần Hi nhà chúng ta!"
Lạc Thần Hi không kịp ngăn cản, chỉ có thể lo lắng không thôi nhìn Nhị lão của Mục gia ngồi đối diện.