Bé con không hề lo lắng, mắt to sáng lóng lánh, tay ôm lấy cổ Lạc Thần Hi hôn bẹp một cái lên mặt cô.
"Ba ba tức giận bắt nạt chị, chúng ta không để ý tới ba ba! Hôm nay chị ngủ chung với Đường Đường!" Bé con vui háo hức nói.
Lạc Thần Hi: "..."
Cô cực kỳ nghi ngờ, vừa nãy là do bé con cố ý!
Chỉ có điều, cô tốt bụng xinh đẹp thông minh như thế, người gặp người thích, hoa gặp hoa nở, vì thế con cô sinh ra có lẽ không phải loại hạt vừng nhân bánh đâu nhỉ?
Lạc Thần Hi lắc đầu, dạy dỗ bé con một hồi.
"Đường Đường! Không nên chọc tức ba ba. Nếu để ba ba tức giận sẽ không mua váy công chúa cho em đâu biết không?"
Bé con gật cái đầu nhỏ cũng không biết nghe hiểu được bao nhiêu.
Lạc Thần Hi còn muốn tiếp tục nói, bé con đã leo lên người cô, tay nhỏ ôm bụng nói: "Chị! Đường Đường đói rồi!"
Lạc Thần Hi lập tức quên chuyện muốn dạy dỗ Đường Đường, giơ tay bế cô nhóc lên.