Lạc Thần Hi và bé con đồng thời quay đầu nhìn hắn.
Hai gương mặt một lớn một nhỏ tương tự nhau, đều đang hiện lên vẻ khinh bỉ.
Lạc Thần Hi dở khóc dở cười, Mục Diệc Thần thế mà lại đi cãi nhau với Bạc Thiếu Hiên, còn làm cho ra dáng, Bạc Thiếu Hiên người ta mới năm tuổi, hắn thì sao? Hắn mấy tuổi?
Phản ứng của bé con càng trực tiếp hơn.
Gương mặt nhỏ của bé giận đến phồng lên, đẩy bả vai Lạc Thần Hi, ra hiệu cho cô buông bé xuống.
Bé con chân vừa chạm đất, lập tức chạy về phía Mục Diệc Thần, ngăn trước mặt Bạc Thiếu Hiên.
Đồng thời, ngẩng đầu trợn mắt với Mục đại thiếu gia.
"Ba ba xấu xa, khi dễ anh Thiếu Hiên! Lão sói xám, ba ba trứng thối!"
Mục Diệc Thần mở to hai mắt nhìn, bưng kín ngực, cảm giác như ngực mình trúng một mũi tên.
Công chúa nhỏ nhà hắn, vì một tên nhóc thối mà mắng ba ba mình!
Mặc dù nói con gái lớn cùi chỏ đều sẽ hướng ra ngoài, thế nhưng, bé con nhà hắn chỉ mới ba tuổi!