Động tác của Lạc Thần Hi đột nhiên ngừng lại.
Cô thế nào cũng không ngờ được, Mục Diệc Thần sẽ nói như vậy, hơn nữa, ngữ khí còn rất kiên định.
Thái độ chắc chắn kia, thật giống như hắn đang nói lên một sự thật không thể chối cãi.
Thế nhưng..chuyện này sao có thể?!
Hà Đế Na cũng sợ ngây người "Cái gì?! Chẳng lẽ.. Đêm đó sau khi Lạc Thần Hi trốn thoát được khỏi tay tôi, thực sự là cùng cậu..."
Cô ta nói được đến một nửa, bỗng nhiên ý thức được bản thân lại nói lỡ miệng, nhanh chóng bịt miệng lại.
Thế nhưng, Mục Diệc Thần cũng đã mất kiên nhẫn, lạnh giọng nói "Đủ rồi, đừng có ấp a ấp úng nữa. Đêm hôm đó cuối cùng đã xảy ra chuyện gì, tôi cho cô một cơ hội cuối cùng, lập tức nói cho rõ ràng mọi chuyện cho tôi. Chỉ cần để tôi nghe ra cô có một chữ nào nói dối…."